Lần đầu gặp gỡ, sau một ngày rong chơi bên nhau. Cuối ngày về nhà, cháu kể chuyện với người anh họ và gọi bà là " Bà của em Boy".
Lần gặp thứ hai, thứ ba.... cháu kêu: Bà ơi!
Đến lần thứ tư, cháu hỏi khi không thấy bà: Bà của con đâu rồi?
Và lần thứ năm, trên đường đưa cháu trở về nhà bà ngoại, cháu chợt thỏ thẻ: Bà ơi! Khi bà về nhà bà, bà có nhớ con không?
Câu nói hồn nhiên và ánh mắt ngây thơ cứ đọng mãi trong tâm trí Bà. Mỗi lần nhớ lại lời con trẻ, Bà thấy trái tim không còn trẻ trung bồi hồi rung cảm và giọt nước mắt nghèn nghẹn....
Cháu yêu ơi! Sao bà không nhớ cháu chứ? Bà rất nhớ cháu, cháu ngoan à!
Trăng tháng giêng- 2015
Lão rất thích những câu chuyện ngắn thế này . Vừa đủ để ta day dứt và trăn trở.
Trả lờiXóaKhông phải là câu chuyện ngắn trong tưởng tượng mà là sự thật đã xảy ra trong cuộc sống này đó Lão. Nhờ vậy mà cuộc sống trở nên ấm áp an vui khiến ta thêm niềm tin đi tiếp hết quãng đường đời.
Trả lờiXóaChúc Lão khỏe, vui, bình an.
Lão từng cóp nhặt một số truyện ở trang này , mang tặng em đọc thư giãn .
Xóahttp://tan262.blogspot.com/2013/01/chuyen-vat-gop-nhat-1648-18-thg-8-2010.html
Cám ơn Lão nhiều.
XóaMời Lão thường xuyên ghé thăm.
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
XóaDễ thương quá ạ. Bà cháu lại gặp nhau tiếp thôi ạ :p
Trả lờiXóaMong là sẽ còn gặp nhau nhiều nữa Ngân nhỉ.
Trả lờiXóaCuối tuần vui vẻ nhé và nhớ trở lại nơi nầy nghen.
Chào Ngày hè hoa phượng tím.
Trả lờiXóaChào bạn Đỗ Văn Tỵ.
XóaMong sẽ gặp lại bạn nơi này nhé.